Giọt nắng tàn rơi xuống mong manh
Ta ngồi nghe sóng vỗ quanh mình.
Bờ cát vàng thiếu bóng em tôi
Nên trùng dương réo gọi tên người.
Người hỡi nay về đâu
Mỏi mắt ta tìm nhau.
Cho thiên thu day dứt những niềm đau.
( trích Quy nhơn đôi mắt người xưa - Vũ Thanh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét